기억하는 사물들 2018 – 경기상상캠퍼스 공간1986 (구 서울대 농대)
팜 밍 투 (무용)
공연 피드백
미경: 기억하는 사물들에서 선택한 여자와 사물에 관해 이야기를 해주면 됩니다.
Pham Mimh Tu(이하 투): 이번에는 “한 순간”의 이야기를 들려드리고 싶습니다. 댄스 상대역에 대한 이야기. 첫날이어서, 저에게 기억에 남고, 그때는 제가 외형뿐만 아니라 마음속 감정으로 연결되었던 춤인 것 같습니다. 저에게 굉장한 감정을 갖게 만들었습니다. 자신감이라는. 그날부터 자신감이 많이 좋아졌습니다. 특히, 그 순간 연습이었지만 그 언니가 저에게 얼마나 훌륭한 감정을 보내주셨는지 그 언니는 전혀 모르는 것 같습니다. 그것이 저는 많이 신기했습니다. 그날 그녀는 연습에 열심히 집중했고, 그녀가 좋아하는 춤과 사랑에 빠져서 추었습니다. 그녀도 모르게 자라나는 새싹들을 제 마음에 심은 것을 느꼈습니다. 그것은 자신감이었습니다. 정말 신기하다고 생각하는데, 일이 아닌 취미로 하는 것들과 사랑에 빠질 수 있는 것 같습니다. 그것은 자라나는 새싹들을 다른 사람 마음에 심을 수 있다는 뜻이라고 생각합니다.
Pham Mimh Tu: Lần này thì em muốn kể về một khoảnh khắc, với một người bạn. Đó là lần đầu tiên em múa, và cảm nhận được sự kết nói với bạn diễn của mình. Thì đó là lần đầu tiên, nó thật sự khẳng định lại cho em là, em có thể nhảy múa với cái sự kết nói thật ở bên trong chứ không phải hình dáng ở bên ngoài. Thì nó để lại cho em cái cảm giác rất là tuyệt, cái sự tự tin. Và sau đó thì em cảm thấy tự tin cảm thấy tốt hơn rất là nhiều. Và với điều đặt biệt là, chị ấy không hề biết gì về cái khoảnh khắc đó, không hề biết được rằng chị ấy khiến cho em cảm thấy tuyệt vời như thế. Thì em cảm thấy nó rất là hay. Khi đó chị ấy đang tập trung vào công việc chị ấy đang làm. Tập trung vào cái chị ấy yêu thích và chị ấy không biết chị đã gieo hạt mầm vào bên trong em. Một cái sự tự tin đó. Thì em cảm thấy rất là hay, khi mà mình làm cái gì mà mình yêu thích, cái gì mà mình đam mê. Và mình khi đó mình đang gieo cái hạt nhỏ vào trong lòng những người khác.
미경: 2016년 2018년 작업의 차이점과 느낌을 이야기를 해주면 됩니다.
투: 2016년 작업은 제가 느꼈던 감정들, 그날의 저의 움직임, 제게 주어진 일, 좋은 공연 결과를 만들기 위해 신경을 많이 썼습니다. 이번엔, 15일과 16일에, 4시부터 5시까지, 공연되고 즉각 종료되는 방식이었습니다. 그날뿐만 아니라 저희들은 한국에 오자마자 다 함께 작업을 준비했고 결과를 만들었습니다… 이번에 저는 작업하는 순간들을 즐겼습니다. 공연뿐만 아니라 작업할 때마다 제가 직접 공연을 보는 입장이라고도 느꼈습니다. 정말 재미있었습니다. ‘여자들’ 참여자들의 개성에서 저는 배운 것이 많습니다. 서로 만나고, 만지고, 함께 작업하고, 서로 도와준 것, 그러면서 무언가를 재미있게 같이 만들었습니다.
Tu: Cảm nhận của em khi vào năm 2016, tất cả hoạt động của mình, công việc mình làm, điều tập trung cho cái kết quả là buổi biểu diễn. Còn lần này, nó không chỉ là vào cái buổi và cái ngày diễn, từ 4 giờ đến 5 giờ vào ngày 15 và 16. Mà nó diễn ra từ khi bọn em đến đây làm việc cùng mọi người và ra kết quả như thế này.. Lần này em cảm thấy rất vui, cảm thấy tận hưởng cái khoảnh khắc làm việc hơn. Khi là mình làm việc thì mình cảm giác như đang xem cái buổi biểu diễn, không chỉ là cái ngày hôm đó không. Em thấy nó rất là thú vị. Học hỏi được nhiều từ những người phụ nữ, có tính cách. Mọi người gặp nhau va chạm với nhau, cùng làm việc, cùng xây dựng, cùng tạo ra một cái gì đó thì nó rất là hay.
이메일 피드백
1. 당신이 선택한 여자와 오브제는?
여자: 댄스반 친구
오브제: 작은 화분
2. 당신의 텍스트 중 기억에 남는 문장을 1~2개 고른다면?
“그럼에도 항상 자신을 치유할 방법을 찾고 다른 사람들에게 따뜻한 에너지를 준다.”
“그녀의 숨은 가볍고 차분했다.”
“Chị ấy luôn tìm cách nào đó để chữa lành cho mình và trao năng lượng ấm áp cho mọi người”
“Hơi thở nhẹ và yên”
3. 당신이 선택한 장소의 이유는?
내부: 사람들이 신경을 많이 쓰지 못하고 지나가는 지점. 그 부분이 그녀와 같고 또 나와도 같은 점이다. 우리는 세상에서 그저 작은 코너에 존재하고 있지만 여전히 우리만의 이야기를 가지고 살아간다.
외부: 철제 계단, 이곳에 씨앗을 뿌리는 것은 무모해 보이겠지만 시도해 볼 수 있는 것이다.
4. 당신이 공연 중에 행한 퍼포먼스의 의미는?
씨앗을 뿌리는 동작을 결정했다. 나는 씨앗을 뿌리는 것이 가장 아름답다고 생각한다. 의도했던 의도하지 않았던 매일 우리가 행동하는 것들이 다른 사람의 마음에 씨앗을 뿌리는 행위와 같다고 생각한다. 내가 선택했던 여자는 가족에게서 많은 고통을 받고 있던 사람이었다. 하지만 나와 함께 춤을 출 때만큼은 그 모든 것을 놓아준다. 상대방을 향한 강한 집중력과 배려로 그녀는 나에게 씨를 뿌린다.
5. 15일, 16일 공연 형식에 대한 당신의 생각은?
15일 형식: 관객들이 그룹으로 이동하는 형식, 이 방식은 각 지점의 에너지를 강화시킨다. 또한 관객들은 모든 퍼포먼스를 볼 수 있다.
16일 형식: 관객들에게 스스로의 시간을 주는 형식. 관객 각자 자만의 경험을 하기 위해서 각기 다른 시간이 필요하다. 이 방식 또한 이동하는, 여행하는 듯한 방식이다.
나는 사람들에게 선택권을 넘기는 것이 좋은 아이디어라고 생각한다. 관객이 되어보고 싶다.
내가 관객이 아니라서 확실히 모르겠지만 배우들도 이동하고 있기 때문에 사람들이 어떤 퍼포먼스는 놓칠 수도 있었을 것 같다.
퍼포머로서 16일의 방식은 나에게도 여행과도 같았다. 마지막 장면은 너무나도 아름다웠다.
6. 베트남어, 한국어, 영어를 사용한 워크숍 진행에 대한 당신의 생각은?
워크샵: 나는 워크샵에 참여하지 못했지만 분명 매우 흥미로웠을 것이다.
세가지 언어로 커뮤니케이션한 것은 매우 좋다고 생각한다. 비록 내가 한국어를 이해하지는 못하지만 영어보다 한국어로 말할 때가 말하는 사람의 에너지, 캐릭터 등을 더 느낄 수 있었다.
7. 아시아 교류 작업을 통해 당신이 경험한 것은?
눈 😊
시간은 빨리 흘러가는데 너무 많은 것들이 쏟아져서 모든 생각이나 느낌들을 정리하기 힘들었다. 그래서 베트남어로 적고 여옥수씨(Thuy)씨에게 확인을 받아야만 했다
솔직히 말하면 나는 연기자이기보다 관객인 상태에 있었고 “여자와 작업”을 관객의 입장에서 더 많이 느꼈습니다. (죄송합니다:) 관찰하는 느낌을 받았습니다. 이 모든 여자들과 함께 작업하는 방식은 (제작하는 팀과 공연자 모두) 매우 사랑스럽습니다! 그것은 순수한 에너지입니다.
4일 동안, 저는 배운 것이 많습니다. 작지만 큰 느낌. 말로 표현하기가 어렵습니다. 제일 중요한 것은 예술로 나를 행복하게 만드는 것이었습니다. 예전에는 무대에서 서서 공연하면 최고인 것 같은 느낌이었습니다. 이번에는 프로젝트가 끝나고 나에게 합쳐진 것 같은 모든 느낌들. 다른 사람 공연을 바라보며 훨씬 나은, 최고의 기분을 느꼈습니다. 그래서 내가 계속 헤벌죽거렸다고 했습니다.
이 씨앗에 감사드립니다!
Nói thực, mình đã ở trong trạng thái như là một khán giả của “women and work” hơn là một người biểu diễn (rất xin lỗi :). Được quan sát, cảm nhận cách tất cả những người phụ nữ này làm việc với nhau ( cả team sản xuất và những người bạn biểu diễn) khiến mình thấy yêu ơi yêu! Đó thực sự là một nguồn năng lượng rất tinh khiết.
Trong bốn ngày, mình học được rất nhiều, rất khó để diễn tả chúng thành lời vì chúng nhỏ nhưng cũng rất lớn. Điều quan trọng nhất mình tìm thấy là cách làm nghệ thuật khiến mình hạnh phúc. Trước đây, mình cứ nghĩ cảm giác đứng trên sân khấu, biểu diễn hết mình là cảm giác tuyệt vời nhất nhưng sau dự án này, mình nhận ra được cộng tác, ngắm nhìn người khác còn tuyệt hơn rất nhiều, vậy mà mình đã cứ loay hoay mãi.
Muốn cảm ơn vì những hạt giống này!
Things that Remember 2018 – Gyeonggi Sangsang Campus Space1986 (Ex College of Agriculture, Seoul National University)
Pham Minh Tu (Dance)
Performance Feedback
Mi-kyung: Please explain the woman and the object you chose for Things That Remember.
Pham Minh Tu (hereinafter referred to as “Tu”): I’d like to tell you the story of “one moment.” It’s about my dance partner. It was my first day, and so it left a lasting impression on me. At that time, dance connected with me not only not only in terms of appearance but also emotionally. It brought forth a powerful emotion—none other than confidence. My confidence improved a lot from that day on. During practice, she didn’t seem to realize how she instilled such a great emotion in me. I found that amazing. That day, she focused hard on practice and danced. She truly loved to dance. I felt that she had planted in my heart budding sprouts without even realizing. It was confidence. I find it incredible but it seems you can fall in love with things you do for fun, rather than your work. That means it’s possible to plant budding sprouts in someone else’s heart.
Mi-kyung: What did you learn from working with us in 2016 and 2018?
Tu: In 2016, I paid much attention to how I felt and moved, my task and what I had to do achieve successful results. This time, from 16:00 to 17:00 on 15th and 16th, I presented the performance and quickly wrapped up. In addition, as soon as arrived in Korea, we began working together and produced the outcome. This time, I enjoyed the creative process as well as the performance—as if I were a member of the audience. It was really fun. I learned a lot from the unique individuality of each woman participant. We helped one another, interacting and working together, and had fun during the creative process.
E-mail Feedback
1. Who is a woman chosen by you and what is your object?
Woman: A friend from dance class
Object: A small flower pot
2. Choose 1 or 2 the impressive or memorable sentences from your text.
“Even so, always find a way to heal yourself and give warm energy to others.”
“Her breathing was light and calm.”
3. What was the reason for the decision about your place, Inside and Outside?
Indoor: A point where people would pass by without noticing us. It resembles her and me as well.
We exists in our little corners of the world but each have our own stories.
Outdoor: Iron staircase. It may seem reckless to sow seeds here but it’s worth a try.
4. What does your performance mean?
I decided on the seeding motion. I think the act of sowing seeds is the most beautiful thing in the world. Whether intended or not, what we do every day is no different from sowing seeds in other people’s minds. The woman I chose was troubled by issues in her family. But when she danced with me, she could let go of everything. With intense concentration and consideration for her partner, she sowed seeds in me.
5. What do you think about the form of the 15th and the form of the 16th?
The format on the 15th made the audience move in a group. This way, the energy of each point was strengthened, and the audience could watch the entire performance.
On the 16th, the audience members were given their own time. Each person could experience the work differently. This was yet another way of travelling.
I think it’s a good idea to give people the right of choice. I wish I could join the audience. Since actors moved too, some people might’ve missed parts of the performance. As a performer, the format on the 16th was like a trip. The final sequence was absolutely beautiful.
6. What do you think about the workshop that we communicated in Korean, Vietnamese, English?
I didn’t attend the workshop, but it must have been very interesting. It’s great that it was conducted in three languages. Although I don’t understand Korean, I could feel the energy and characteristics of the Korean participants when they spoke their mother tongue.
7. What kind of experience did you get through this Asian cultural exchange?
Snow 😊
Time flew and there was so much going on that I found it difficult to organize my thoughts and feelings. I made notes in Vietnamese and had them checked by Yeo Oksoo (Thuy). To be honest, I participated more as an audience member than a performer. I explored “women and work” from the standpoint of an audience member (Sorry!). I felt like an observer. The way these women (both the production team and the performers) worked together was very endearing. It was pure energy. In those four days, I learned a lot. Something small yet big. It’s hard to put it into words. The most important thing was to make myself happy with art. In the past, I used to feel like I was on top of the world when performing on stage. After this project, all the feelings seemed to have integrated in me. Watching other people’s performances made me feel even better. That’s why I couldn’t stop smiling. Thank you for this seed!